HN luyện thi kế toán cấp tốc

Thảo luận trong 'Chợ cũ' bắt đầu bởi trump, 12/11/16.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. trump

    trump New Member

    Tham gia ngày:
    12/11/16
    Bài viết:
    1
    Đã được cảm ơn:
    0
    Rượu này là rượu hoa quả. Số lượng ở trong túi trữ vật của Vương Lâm cũng không còn nhiều. Mỗi lần uống, trong đầu đều nhớ tới cảnh tượng Đại Ngưu khi còn nhỏ đưa rượu.

    - Vương thúc, thúc tới kinh đô buôn bán là để chuẩn bị kiếm nhiều tiền rồi trở về lấy vợ sao?

    - Chờ thúc thúc kiếm thật nhiều tiền, liền trở về lấy vợ.

    Cảnh tượng năm xưa gợi lại trong lòng, Vương Lâm uống sạch bầu rượu. Hai mắt hắn lộ ra vẻ kiên định, ngẩng đầu nhìn bầu trời.

    Đúng lúc này, bỗng nhiên trong phòng Âu Dương Tử nghiên cứu phương thuốc cách đó không xa truyền đến một tiếng hô nhỏ. Ngay sau đó Âu Dương Tử vội vàng lao ra khỏi phòng. Khi nhìn thấy Vương Lâm trong màn mưa thì ngẩn người. Nhưng ngay sau đó, hắn lập tức bước nhanh lên mấy bước, phấn khởi nói:

    - Tông chủ, ta tìm được dược liệu thay thế ba loại cuối cùng rồi!


    Ánh mắt Vương Lâm sững lại, nhìn về phía Âu Dương Tử. Âu Dương Tử vội vàng lấy ra một cái ngọc giản, sau khi đưa cho Vương Lâm nói:

    - Ba loại dược liệu này đã tuyệt tích, nhưng ta tìm được ba mươi tư loại dược liệu. Nếu đem chúng phối hợp lại có thể có một ít tác dụng, tuy nói hiệu quả không mạnh như nguyên bản nhưng không kém nhiều.

    Vương Lâm cầm lấy ngọc giản, thần thức quét qua lập tức ghi nhớ trong lòng.
    trung tâm kế toán ở nghệ an, khoá học kế toán tổng hợp ở bắc ninh ,học kế toán ở bắc giang ,công ty làm dịch vụ kế toán trung tâm kế toán hà nội,

    - Những loại dược liệu này cũng không gặp nhiều, Vân Thiên Tông chỉ có bốn loại, sợ là phải tới một số tứ cấp tu chân quốc mới có thể lấy được.

    Âu Dương Tử trầm giọng nói.

    Vương Lâm đứng lên, cầm ngọc giản trong tay. Thân hình lóe lên biến mất. Vào thời điểm hắn rời đi, trong nhà đá Lý Mộ Uyển mở hai mắt, trong mắt lộ ra một tia không muốn.
    Chương 316: Lý Mộ Uyển
    “Ngươi vĩnh viễn cũng nhìn không tới bộ dáng lúc ta cô độc nhất. Bởi vì lúc không có ngươi ở bên người ta, ta mới cô độc nhất...”

    Khóe mắt của Lý Mộ Uyển lưu lại hai hàng nước mắt, trán của nàng đã xuất hiện một ít vết nhăn. Giờ phút này nàng thoạt nhìn già đi mười tuổi so với hai năm trước.

    Lần này Vương Lâm đi cũng không mất bao nhiêu thời gian. Bảy tháng sau, vẻ mặt hắn đầy mỏi mệt về tới Sở quốc.

    Trong khoảng thời gian bảy tháng, Vương Lâm không có nghỉ ngơi, gần như chạy khắp phần lớn tứ cấp tu chân quốc cùng với một số kinh thành của ngũ cấp tu chân quốc. Cuối cùng dùng các loại thủ đoạn: mua, đổi, cướp đoạt... toàn bộ sưu tập đầy đủ hết.

    Bảy tháng qua, hắn trải qua mấy trận chém giết. Trong đó hung hiểm nhất là hai lần ở ngũ cấp tu chân quốc, một là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ nắm giữ Vong cảnh – một loại ý cảnh đặc thù. Vương Lâm cùng hắn đánh, mặc dù cuối cùng là thắng nhưng cũng là thắng hiểm. Sự đáng sợ của Vong cảnh, khiến cho trong lòng Vương Lâm vẫn còn sợ.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này